Thơ về biển luôn mang trong mình những thanh âm dịu dàng và mãnh liệt của sóng, gió cùng những tâm tư khắc khoải của lòng người. Mỗi bài thơ là một mảnh ghép cảm xúc, lúc trong trẻo như mặt nước lặng, khi cuộn trào như con sóng dữ. Trong bài viết này, chúng tôi sẽ đưa bạn lạc vào thế giới thơ ca đầy mê hoặc với hơn tuyển tập bài thơ viết về biển hay, lãng mạn và đong đầy cảm xúc, giúp bạn chạm đến vẻ đẹp bất tận của đại dương và tâm hồn thi sĩ.
Stt thơ về biển 2 câu
Đôi khi, chỉ cần hai câu thơ ngắn gọn cũng đủ để gói trọn vẻ đẹp bao la của biển và những cảm xúc mênh mang trong lòng. Stt về biển sẽ mang đến những dòng chữ súc tích mà ý nghĩa, chạm vào trái tim bạn với sự giản đơn nhưng đầy lãng mạn.
Thơ hay về biển
1. Sóng biển dạt dào, lòng người mơHạt cát bồi đắp, mộng đời thơ.
2. Tôi đã nhìn thật sâu trong mắt biểnMột thoáng cười như một thoáng bình yên.
3. Biển có biết ngày thuyền trôi xa mãiBờ cát buồn gió thổi cũng chơi vơi.
4. Đứng trước biển sao thấy mình nhỏ béDù đã giang tay ôm nước vào lòng.
5. Biển cô đơn, bãi bờ cát trắngChân lạc loài vắng lặng trong tim.
6. Em trở về bên biển lúc hoàng hônBiển lặng yên như dỗi hờn bờ cát.
7. Biển xanh sóng vỗ lời yêu,Mà sao lòng biển cô liêu lạ thường.
8. Biển trời lộng gió mênh mông,Mang theo nỗi nhớ hoài mong dáng người.
9. Biển xanh một thuở mộng dài,Giờ đây chỉ có mây hoài vấn vương.
10. Hoàng hôn trải tím ngàn khơi,Màu mây vương vấn bóng người xa xăm.
11. Biển hát cùng em tiễn vội chiềuCon thuyền bỏ bến cuộn dòng xiêu.
12. Biển sâu muôn sóng vỗ về,Tựa như tình ái tràn trề niềm thương.
13. Trăng treo soi bóng đại dương,Tình ai như sóng, vấn vương đêm dài.
14. Biển xanh thuyền nhỏ lướt trôi,Như mang nỗi nhớ chẳng vơi trong lòng.
15. Sóng êm ru khúc mơ màng,Mà tim thao thức chẳng tan nỗi sầu.
Thơ ngắn
16. Biển chiều mây tím giăng đầy,Nhớ ai giọt lệ chợt cay khóe mềm.
17. Thuyền trôi lạc giữa trời đêm,Sóng xô nỗi nhớ, buồn thêm những ngày.
18. Biển xanh ru giấc mộng say,Mà người đi mãi chẳng quay trở về.
19. Gió khơi đưa tiếng ai thề,Ngàn năm sóng vỗ lối về quạnh hiu.
20. Mặt trời chìm giữa sóng chiều,Như em lặng lẽ nuốt nhiều xót xa.
21. Biển sâu ai thấu lòng ta,Sóng ngàn đắp đổi vẫn xa một đời.
22. Biển xanh ngàn sóng gọi mời,Mà tim em vẫn chơi vơi nỗi buồn.
23. Gió mang hơi thở trăng tròn,Biển thầm thả giấc mơ son tuổi hồng.
24. Sóng lòng cuộn mãi mênh mông,Biển xanh vẫn giữ một dòng nhớ thương.
25. Biển chiều gió thổi tơ vương,Mây trôi như chở muôn phương nhọc nhằn.
26. Bóng ai thấp thoáng xa dần,Chỉ còn biển hát ngàn lần nhớ mong.
27. Đêm buông ánh mắt mơ màng,Biển như gương lặng soi nàng từ xa.
28. Sóng vỗ bờ, cát ngân nga,Thuyền xa khuất bóng, người ta vẫn chờ.
29. Biển đời khi lặng, khi xô,Như tình ai đó âu lo đủ điều.
30. Hoàng hôn phủ tím phiêu diêu,Sóng ru nỗi nhớ tiêu điều bờ vai.
Những đoạn thơ 4 câu về biển
Những đoạn thơ về biển 4 câu là nơi cảm xúc được chắt lọc, cô đọng trong từng vần thơ. Đủ ngắn để gợi cảm, đủ dài để thấm sâu, mỗi đoạn thơ sẽ đưa bạn phiêu du cùng sóng nước, cảm nhận trọn vẹn vẻ đẹp và tâm tư của biển cả.
1. Biển xanh gió hát lời ru,Sóng xô thuyền nhỏ mịt mù bến xa.Chiều buông trăng rắc ngân hà,Nhớ ai ánh mắt nhạt nhòa sương bay.
2. Gió khơi man mác hương chiều,Biển như tấm gương soi nhiều nhớ mong.Sóng vờn cát trắng thong dong,Dẫu xa muôn dặm vẫn trông một người.
3. Trời trong biển lặng mênh mang,Hoàng hôn buông tím ngập tràn lòng ai.Sóng xô nhè nhẹ bờ dài,Như ru câu hát miệt mài tình yêu.
4. Đêm dài trăng sáng lung linh,Biển sâu sóng vỗ, nỗi tình còn đây.Bờ xa thấp thoáng bóng gầy,Gửi theo ngọn gió cơn say ngập lòng.
5. Sóng đời khi cuộn khi tan,Tựa như duyên phận hợp tan muôn đời.Biển xanh giữ mãi thuyền trôi,Cớ sao lòng biển chơi vơi ngậm ngùi.
6. Gió mang hơi ấm nhạt nhòa,Biển ru khúc hát chan hòa nỗi đau.Sóng xô từng lớp bạc đầu,Như tình anh mãi dãi dầu bên em.
7. Biển chiều lặng lẽ buông trôi,Sóng ru kí ức một thời đã qua.Gió mang hơi thở mặn mà,Như lòng ai đó thiết tha đợi chờ.
8. Sóng gào trắng xóa trùng khơi,Nhớ người xa vắng tim rơi lệ sầu.Mây giăng phủ kín ngang đầu,Hoàng hôn tím biếc một màu xót xa.
9. Bóng chiều ngả tím chân mây,Biển như thầm khóc tháng ngày đơn côi.Tình yêu sóng giữ chẳng trôi,Nhưng lòng người đổi, biển thôi ngóng chờ.
10. Trăng nghiêng soi bóng mơ hồ,Biển ru nỗi nhớ bất ngờ dâng lên.Sóng xô đá cuội triền miên,Như tim khắc khoải gọi tên một người.
11. Biển xanh vẫn giữ hồn thơ,Dẫu bao sóng gió chẳng mờ yêu thương.Trời cao lặng gió vấn vương,Mênh mang tiếng hát quê hương dịu dàng.
12. Gió chiều thổi nhẹ qua tim,Biển xanh ôm trọn nỗi niềm khát khao.Sóng tràn muôn lớp lao xao,Như mang giấc mộng thuở nào về đây.
13. Biển ru tiếng hát ngàn khơi,Đưa thuyền xa mãi chẳng lời từ ly.Sóng xô bờ đá thầm thì,Như lòng ai đó khắc ghi một đời.
14. Hoàng hôn đỏ rực chân trời,Biển xanh vẫn giữ một thời nhớ mong.Sóng vờn cát trắng bên dòng,Tựa như ai đó chờ trông chẳng rời.
15. Biển xanh tựa khúc mơ huyền,Sóng xô nhè nhẹ gọi miền nhớ nhung.Trời cao mây trắng mịt mùng,Như mang nỗi nhớ tận cùng tim ai.
16. Mặt trời tắt nắng xa xôi,Biển ru câu hát bồi hồi xót xa.Sóng cuốn đi những thiết tha,Chỉ còn bờ cát lặng hòa bóng đêm.
17. Mây chiều vẽ bóng hoàng hôn,Biển ru sóng hát, sóng còn nhớ ai.Gió khơi mang nỗi u hoài,Thuyền xa mãi khuất hình hài năm xưa.
18. Trăng lên dát ánh vàng tươi,Biển như ôm trọn nụ cười mộng mơ.Gió khơi thổi nhẹ hững hờ,Mà tim lại nhớ người xưa tháng ngày.
19. Sóng vỗ rì rào thiết tha,Như mang tiếng gọi từ xa vọng về.Biển xanh giữ mãi lời thề,Dẫu cho cách trở, chẳng hề phôi phai.
20. Biển xanh như dải lụa mềm,Sóng ru câu hát êm đềm thiết tha.Tình em như ánh trăng ngà,Ngàn năm vẫn sáng chẳng nhòa phai phôi.
Những bài thơ về biển hay nổi tiếng
Những bài thơ hay luôn khắc họa được vẻ đẹp bao la, huyền bí của đại dương, cùng với những cảm xúc sâu lắng, mênh mang của con người. Mỗi câu thơ là một nhịp sóng, một lời thầm thì của biển cả, đưa chúng ta vào thế giới đầy lãng mạn và suy tư.
1. Biển – Xuân Diệu
Anh không xứng là biển xanhNhưng anh muốn em là bờ cát trắngBờ cát dài phẳng lặngSoi ánh nắng pha lê…
Bờ đẹp đẽ cát vàng- Thoai thoải hàng thông đứngNhư lặng lẽ mơ màngSuốt ngàn năm bên sóng…
Anh xin làm sóng biếcHôn mãi cát vàng emHôn thật khẽ, thật êmHôn êm đềm mãi mãi.
Đã hôn rồi, hôn lạiCho đến mãi muôn đờiĐến tan cả đất trờiAnh mới thôi dào dạt…
Cũng có khi ào ạtNhư nghiến nát bờ emLà lúc triều yêu mếnNgập bến của ngày đêm
Anh không xứng là biển xanhNhưng cũng xin làm bể biếcĐể hát mãi bên gànhMột tình chung không hết
Để những khi bọt tung trắng xoáVà gió về bay toả nơi nơiNhư hôn mãi ngàn năm không thoả,Bởi yêu bờ lắm lắm, em ơi!
2. Sóng – Xuân Quỳnh (trích)
Sóng bắt đầu từ gióGió bắt đầu từ đâu?Em cũng không biết nữaKhi nào ta yêu nhau
Con sóng dưới lòng sâuCon sóng trên mặt nướcÔi con sóng nhớ bờNgày đêm không ngủ đượcLòng em nhớ đến anhCả trong mơ còn thức
Dẫu xuôi về phương bắcDẫu ngược về phương namNơi nào em cũng nghĩHướng về anh – một phương
Ở ngoài kia đại dươngTrăm nghìn con sóng đóCon nào chẳng tới bờDù muôn vời cách trở
Cuộc đời tuy dài thếNăm tháng vẫn đi quaNhư biển kia dẫu rộngMây vẫn bay về xa
Làm sao được tan raThành trăm con sóng nhỏGiữa biển lớn tình yêuĐể ngàn năm còn vỗ
3. Thuyền và biển – Xuân Quỳnh
Em sẽ kể anh ngheChuyện con thuyền và biển:
“Từ ngày nào chẳng biếtThuyền nghe lời biển khơiCánh hải âu, sóng biếcĐưa thuyền đi muôn nơi
Lòng thuyền nhiều khát vọngVà tình biển bao laThuyền đi hoài không mỏiBiển vẫn xa… còn xa
Những đêm trăng hiền từBiển như cô gái nhỏThầm thì gửi tâm tưQuanh mạn thuyền sóng vỗ
Cũng có khi vô cớBiển ào ạt xô thuyền(Vì tình yêu muôn thuởCó bao giờ đứng yên?)
Chỉ có thuyền mới hiểuBiển mênh mông nhường nàoChỉ có biển mới biếtThuyền đi đâu, về đâu
Những ngày không gặp nhauBiển bạc đầu thương nhớNhững ngày không gặp nhauLòng thuyền đau – rạn vỡ
Nếu từ giã thuyền rồiBiển chỉ còn sóng gió”
Nếu phải cách xa anhEm chỉ còn bão tố.
4. Gió xua sóng biển bạc đầu – Sơn Hồng
Gió xua sóng biển bạc đầuDuyên xua tình lại dạt dào tâm tưHướng lòng trôi nổi vô hưTìm nơi neo đậu lắc lư nỗi niềm
Trùng khơi trải rộng khó tìmÁnh sao đã lặng biết chìm nơi đâuBãi bờ chỗ cạn chỗ sâuHồn loang lởm chởm neo sầu ,mỗi đêm
Vết tình in đậm vào timNhớ xưa tung cánh đôi chim lưng trờiThả hồn theo gió xa xôiMang đầy luyến ái tìm nơi kết tình
Ngờ đâu giông tố gập ghềnhCuốn theo duyên nợ bồng bềnh chia phôiNgười về chốn ấy xa xôiBến bờ hiu quạnh lẻ loi con thuyền…
5. Trước biển – Vũ Quần Phương (trích)
Biết nói gì trước biển em oi!Trước cái xa xanh thanh khiết không lờiCái hào hiệp ngang tàng của gióCái kiên nhẫn của nghìn đời sóng vỗCái nghiêm trang của đá đứng chen trờiCái giản đơn sâu sắc như đời.
Chân trời kia biển mãi gọi người điBao khát vọng nửa chừng tan giữa sóngVầng trán mặn giọt mồ hôi cay đắngBao kiếp vùi trong đáy lặn mù tămNhưng muôn đời vẫn những cánh buồm căngBay trên biển như bồ câu mặt đấtBiển dư sức và người không biết mệtMũi thuyền lao mặt sóng lại cày bừaNhững chân trời ta vẫn mãi tìm đi.
6. Biển vào đêm – Phạm Thị Chiên (trích)
Ta đã về đây hỡi biển yêu ơiXa lâu rồi lòng chơi vơi nhớ quáTừng con sóng ngày đêm đang vật vãNơi ta ngồi ụ đá cũng xanh rêu
Xa em rồi nhớ tiếng róc rách kêuTừng bọt nước thích trêu đùa ai đóBóng vỡ toang trắng lan xa như cóBàn tay nào tựa gió chạm nhẹ bay
7. Bãi biển mùa hè – Huy Cận
Bãi biển cuối hè dần vắng lặngVô tâm biển vẫn đẹp tưng bừngMai đây ta vắng, đời không vắngVũ trụ điềm nhiên đẹp dửng dưng.
Sóng trắng bờm phi hí gió maiMây bay tới tấp ngợp chân trờiPhải chăng vũ trụ thừa dư sứcThỉnh thoảng chồm lên như trẻ chơi.
8. Biển vắng – Trịnh Thanh Sơn
Gió xua sóng biển bạc đầuDuyên xua tình lại dạt dào tâm tưHướng lòng trôi nổi vô hưTìm nơi neo đậu lắc lư nỗi niềm
Trùng khơi trải rộng khó tìmÁnh sao đã lặng biết chìm nơi đâuBãi bờ chỗ cạn chỗ sâuHồn loang lởm chởm neo sầu, mỗi đêm
Vết tình in đậm vào timNhớ xưa tung cánh đôi chim lưng trờiThả hồn theo gió xa xôiMang đầy luyến ái tìm nơi kết tình.
9. Biển và ta – Qui Phi Hoang
Đứng trước biển sao thấy mình nhỏ béDù đã giang tay ôm nước vào lòngSóng cứ xô cho biển mãi mênh môngĐể ngàn năm vẫn ôm tròn khát vọng.
Bờ cát dài lả lơi chờ đợi sóngCho ngọt ngào âu yếm những nụ hônDẫu bạc đầu cũng chưa phút giận hờnLúc bình yên là dạt dào nỗi nhớ.
Để ngọn gió cũng đôi khi than thởBởi hờn ghen với cát trắng dịu êmNắm tay nhau lâu vẫn chẳng nên duyênPhải chăng cứ xô sóng về nơi ấy.
Sao bỗng thấy cõi lòng mình tan chảyBởi tâm hồn đã từng quá ngây thơYêu người ta mà cứ giả dại khờĐể một mình lang thang trên bãi vắng.
10. Biển đêm – Huỳnh Minh Nhật
Biển cô đơn, bãi bờ cát trắngChân lạc loài vắng lặng trong timAnh bước đi lòng cứ ngóng tìmSóng mãi ru một thời kỷ niệm.
Chiều tan dần thành phố vào đêmBiển vẫn êm gió mềm vẫn thổiGió vẫn đây người chưa bước vộiRối tơ duyên, tắt một mối tình.
Trăng buồn chăng? Sao trăng lặng thinh?Trăng cũng nhớ bóng dáng em xinhIn nghiêng bóng sóng khuya xa lắcCòn “nơi xa” chắc đã quên rồi.
Tuyển tập câu thơ vui, dễ thương về biển
Biển không chỉ mang đến vẻ đẹp huyền bí mà còn là nguồn cảm hứng để những bài thơ vui vẻ, hài hước ra đời. Những vần thơ về biển vui nhộn sẽ làm bạn cười tươi, khiến mọi lo âu tan biến, như làn sóng vỗ về bờ cát.
1. Đứng trước biển anh sẽ không thấy trời tốiVì gặp được em là điều sáng suốt nhất
2. Hướng mặt về biển ĐôngChổng mông về bên ấy.
3. 9 hành tinh, 7 lục địa, 5 đại dương9 tỷ người, vậy mà tôi vẫn cô đơn.
4. Không có việc gì khó, chỉ sợ không có tiềnĐào núi và lấp biển, không làm được thì thuê
5. Cống rãnh mà đòi sóng sánh với đại dươngMáng mương mà đòi tương đương với thủy điện.
6. Không gió thổi, biển làm gì có sóngKhông có em, anh lẻ loi trong cuộc đời này.
7. Em vẽ anh trên cátĐể biển tát mặt anh.8. Em là chú cá say tìnhTuy là thiếu biển nhưng mà yêu anh.
9. Em và biển, tình yêu anh rộng mở.Biển trong hồn và em ở trong tim.
10. Biển xanh gió mát chẳng ngừngAnh không để ý coi chừng yêu em.
11. Anh bỗng mang đi chút mặnLòng em cứ ngỡ mất cả biển xanh.
12. Ngắm biển ngắm cả bầu trờiYêu em yêu cả một đời nha anh.
13. Anh là biển ồn ào mà thật lắmBờ là em hiền dịu lại mong manh.
14. Đừng vì người cũ mà đánh mất người mớiĐừng vì biển ác mà đánh mất cả đại dương.
15. Hôm nay biển xanh nắng vàngSao anh chưa đổ cô nàng như em?
16. Biển bình yên ngoài mặt ai cũng thấyBão tố trong lòng mấy ai hay.
17. Biển chỉ đẹp khi hoàng hôn buông xuốngTình chỉ đẹp khi 2 người biết quan tâm.
18. Anh ơi nước biển màu xanhThời gian màu tím. Tim anh màu gì?
19. Con cá vàng bơi trong biển nướcAnh có phước lắm mới rước được em.
20. Cá tôm vui nhộn nhịp hè,Biển vỗ sóng vẫy gọi xe cát vàng.Sáng sớm sương vẫn còn vương,Biển ôm nắng mới, vui vầy hân hoan!
Bài thơ về biển đảo Việt Nam
Biển đảo không chỉ là niềm tự hào về vẻ đẹp thiên nhiên, mà còn là nguồn cảm hứng sâu sắc cho những vần thơ đầy tâm huyết. Thơ không chỉ ca ngợi cảnh sắc hùng vĩ, mà còn chứa đựng tình yêu quê hương, lòng tự hào dân tộc.
1. Trường Sa Ước Hẹn – Bùi Nhất Nam
Ta gặp nhau giữa trời xuân gió lộng.Mình hẹn hò, hoa cỏ rộn ràng vui.Mây phất phơ, hoa nắng nở xinh tươi.Gió mang đến, hương tình yêu ngào ngạt.
Ta yêu nhau giữa biển trời dào dạt.Biển ru tình, ngây ngất ngỏ lời thương.Đôi hải âu, e ấp dệt uyên ương.Cơn sóng biển, say men tình bến mộng.
Ta hẹn nhau giữa trời yên gió lặng.Hạm đội Tàu, sạch bóng đảo Trường Sa.Trả bình yên, cho biển đảo quê nhà.Lòng phơi phới, tình ta nồng duyên thắm.
2. Tổ Quốc gọi tên mình – Nguyễn Phan Quế Mai
Đêm qua tôi nghe Tổ quốc gọi tên mìnhBằng tiếng sóng Trường Sa, Hoàng Sa dội vào ghềnh đáTiếng Tổ quốc vọng về từ biển cảNơi bão tố dập dồn, chăng lưới, bủa vây
Tổ quốc của tôi, Tổ quốc của tôi!Bốn nghìn năm chưa bao giờ ngơi nghỉThắp lên ngọn đuốc Hòa bình, bao người đã ngãMáu của người nhuộm mặn sóng biển Đông
Ngày hôm nay kẻ lạ mặt rập rìnhChúng ngang nhiên chia cắt tôi và Tổ quốcChúng dẫm đạp lên dáng hình đất nướcMột tấc biển cắt rời, vạn tấc đất đớn đau
Sóng chẳng bình yên dẫn lối những con tàuSóng quặn đỏ máu những người đã mấtSóng cuồn cuộn từ Nam chí BắcChín mươi triệu môi người thao thức tiếng “Việt Nam”
Chín mươi triệu người lấy thân mình chở che Tổ quốc linh thiêngĐể giấc ngủ trẻ thơ bình yên trong bão tố
Ngọn đuốc Hòa bình trên tay rực lửaTôi lắng ngheTổ quốcgọi tên mình!
3. Biển đảo Tổ Quốc ta – Sưu tầm
Từ cao vút Trường Sơn nhìn xuống biểnÔi biển xanh trải xa tít chân trờiBiển ta đó, biển ca hát muôn đờiTa gọi tên từng đảo xanh yêu quý
Mùa hạ về biển trời xanh lộng gióBỗng âm thầm đón bão tố cuồng phongTâm can nào chứa chất những ngóng trôngNhìn cho thấu những mưu ma chước quỷ
Chúng lộ rõ lòng tham lam hung dữCướp Hoàng Sa và nhòm ngó Trường SaMuốn biển ta thành của chúng – ao nhà!Ta đau xót – máu anh em mình đổ
Dưới đèn khuya giở sử vàng sách đỏCòn vọng về uy vũ Bạch Đằng GiangVà hào hùng vị tướng trẻ đốt thanNhấn chìm cả đoàn thuyền lương của giặc
Lũ xâm lăng vùi thây trong đáy nướcCó truyền nhau thất thiệt tới bây giờ?Còn dân ta vẫn nhớ đến tích xưa:”Sấm động Nam bang – mưa qua Bắc hải”!
Suốt canh thâu sóng dâng trào gió thổiTa vẫn tin chân lý thắng hung tànBiển sẽ thơ lấp lánh ánh trăng vàngTổ quốc ta là mùa xuân bất tận!
4. Chủ quyền biển đảo – Sưu tầm (trích)
Quê hương ơi biết mấy tự hàoBốn nghìn năm dệt nên trang sử mớiSóng điệp trùng biển quê hương vẫy gọiĐây Trường Sa và kia nữa Hoàng Sa.
Đất trời của ta rừng biển của taMấy nghìn năm chẳng bao giờ thay đổiĐất nước lầm than vượt qua bóng tốiSự thật sáng lòa chân lý ngàn năm.
Biển quê hương trải qua những thăng trầmVẫn thổn thức vì Việt Nam yêu dấuĐảo Nổi, đảo Chìm bao mồ hôi xương máuCủa cha ông hun đúc đã bao đời.
5. Tổ Quốc nơi đầu sóng – Sưu tầm (trích)
Thêm một ngày trên quần đảo Trường SaBiển tĩnh lặng mà lòng người rất độngSắp bão giông không còn cơn gió lộngCơn bão lòng cuồn cuộn phía Trường Sa.
Thêm một ngày trên vùng biển của taThềm lục địa lại oằn lên đau nhóiNgàn năm xưa ông cha đi mở cõiPhía chân trời, xương cốt gửi Hoàng Sa.
Ngoài khơi xa vẫn lởn vởn bóng maLoài lang sói đói mồi nên thèm khátBao cơn sóng dập dồn xô Đá LátSong Tử vững vàng, Nam Yết vẫy Sơn Ca.
Thơ về biển và em
Biển không chỉ là nơi bao la của thiên nhiên, mà còn là hình ảnh gắn liền với những kỷ niệm, cảm xúc yêu thương. Thơ về biển và em là sự kết hợp tuyệt vời giữa vẻ đẹp hùng vĩ của đại dương và tình yêu lãng mạn, nơi mỗi con sóng là lời thì thầm của trái tim, mỗi cơn gió là nhịp đập của nỗi nhớ.
1. Nếu thật buồn em hãy về với biển – Đàm Huy Đông (trích)
Nếu thật buồn em hãy về với biểnBiển vẫn xanh rờn như thuở ấy vừa yêuGiấu hết bão giông vào đáy lòng sâu thẳmBiển yên bình, biển hát phiêu diêu
Nếu thật buồn em hãy về với biểnVề bãi cát xưa tìm dấu tích lâu đàiEm sẽ thấy cát dưới chân mằn mặnNgỡ chạm vào xưa cũ dấu chân ai.
2. Biển, núi, em và sóng – Đỗ Trung Quân (trích)
Xin cảm ơn những con đường ven biểnCho rất nhiều đôi lứa dẫn nhau điCám ơn sóng nói thay lời dào dạtHàng thùy dương nói hộ tiếng thầm thì.
Anh như núi đứng suốt đời ngóng biểnMột tình yêu vươn chạm tới đỉnh trờiEm là sóng nhưng xin đừng như sóngĐã xô vào xin chớ ngược ra khơi.
3. Trước biển – Nguyễn Lan Hương
Lặng lẽ đứng nhìn về nơi xa ấyBiển mênh mông sao chỉ có mình emBước chân trần trên cát trắng mịn êmEm trước biển chợt thấy mình bé dại.
Nghe tiếng sóng từ ngàn xưa vọng lạiHồn miên man mong một cánh buồm xaPhía chân trời nơi sóng nước bao laHoàng hôn xuống , đêm phủ đầy nguyện ước .
Biển rộng thế làm sao ôm hết đượcNhững dấu chân bị sóng cuốn đi rồiChỉ mình em cùng sóng gió biển khơi
Và nỗi nhớ …Biển ngàn đời vẫn thế …
4. Biển của em – Ho Nhu (trích)
Anh vẫn biết Biển mênh mông là thếKhi trào dâng khi lại để sóng lừngBiển của em lúc kín đáo như bưngLúc mãnh liệt chẳng muốn dừng giông bão
Biển của em sóng tình luôn hư ảoRất mặn mòi nên dự báo nhiễu điềuBiển của em dù giông tố bao nhiêuBình Minh đến tỏa rạng nhiều sức sống
Biển bao la đón buồm căng gió lộngNâng thuyền lên để mở rộng tầm nhìnYêu Biển rồi hãy tạo giữ niềm tinNuôi cảm xúc gửi vào nghìn thương nhớ.
5. Biển gọi tên em – Nguyên Phong (trích)
Em có nghe khúc hát chiều biển gọiTừng đợt triều cuồn cuộn nhói tim anhEm có nghe Lời biển gọi mong manhRu thật khẽ và dỗ dành theo gió
Em đi rồi anh lắng đọng nỗi nhớMãi tuôn trào mạnh mẽ đó em ơi!Ngày bên em biển rạng rỡ xanh ngờiXa em rồi biển luôn trồi sóng dữ.
6. Nhớ Biển – Mai Yên
Một mình bên biển chiều nayTrông vời kỷ niệm chân mây mịt mờCon thuyền gió giật sóng xôLênh đênh biển cả biết vô nơi nào
Em về biển gọi khát khaoRưng rưng gom cả hanh hao những ngàyLòng chênh chao cuộn vai gầyGạt từng hạt nhớ chất đầy túi thương
Nắng nhòa nhạt cuối nẻo đườngCòn ta mang mảng mơ hường ra phơiHoàng hôn tím thẫm bủa trờiMột mình nhớ biển chơi vơi lẻ lòng…
7. Biển Gọi Tên Em (Sưu Tầm)
Em có nghe khúc hát chiều biển gọiTừng đợt triều cuồn cuộn nhói tim anhEm có nghe lời biển gọi mong manhRu thật khẽ và dỗ dành theo gió.
Hy vọng qua những dòng thơ này, bạn sẽ cảm nhận được vẻ đẹp và sức mạnh của biển, cũng như tình yêu sâu sắc mà nó truyền tải. Hãy để thơ về biển là những giai điệu ngọt ngào, vang mãi trong lòng mỗi người.
Ý kiến bạn đọc (0)