“Nước nghiêng thành phố nghĩa là gì?” – Đây là câu hỏi được rất nhiều người quan tâm khi gặp phải cụm từ này trong nhiều tình huống hay trong truyện Trung Quốc. Tuy nhiên, ít người thực sự hiểu rõ ý nghĩa và nguồn gốc của thuật ngữ này. Trong bài viết này, Fresh Lemon Review sẽ cùng các bạn tìm hiểu tất cả những thông tin liên quan đến khái niệm quen thuộc này, từ nguồn gốc, ý nghĩa cho đến cách áp dụng nó vào đời sống thực tế.
Độ nghiêng nước là gì?
“Nước nghiêng tường” là một thành ngữ.
Nó được hiểu là một cụm từ ngắn gọn, súc tích, mang ý nghĩa sâu sắc, thường dùng để diễn đạt một ý tưởng, một trạng thái, một tính chất,… Thành ngữ thường có nguồn gốc từ tiếng Hán và được sử dụng phổ biến trong tiếng Việt. Dưới đây là tất cả những thông tin về câu nói này mà Chánh Tươi Review muốn chia sẻ đến mọi người.
Ý nghĩa của việc nước nghiêng thành phố là gì?
Thành ngữ “ Nghiêng nước đổ nước” hay “ Nghiêng nước đổ nước” là thành ngữ phổ biến trong văn hóa và ngôn ngữ Việt Nam, thường được dùng để ca ngợi vẻ đẹp đặc biệt của người phụ nữ.
- Trong bài hát của Lý Điện Niên, thời nhà Hán có câu: “Lần đầu biến dân thành thành/Lần thứ hai nghiêng nước”, nghĩa là nhan sắc của người phụ nữ có thể nghiêng cả cả thành phố, thậm chí là cả một đất nước.
- Trong tác phẩm Truyện Kiều của Nguyễn Du cũng có câu: “Một hai lần lật ngược tình thế, sắc đẹp chỉ cầu một, tài chỉ chọn hai”, hàm ý sắc đẹp của người phụ nữ đủ sức làm cả thiên hạ phải kinh ngạc. lắc.
Sau này người ta thường dùng cách “nghiêng nước”, “nghiêng thành” để thể hiện vẻ đẹp tuyệt vời của người phụ nữ. Cụm từ này cũng có ý nghĩa tương tự như “Nhà hàng có rơi vào nhà” hay “Huỳnh hóa nước”.
Nguồn gốc độ nghiêng nước và độ nghiêng thành phố
Thành ngữ “Nước nghiêng thành” xuất phát từ thành ngữ nguyên thủy của Trung Quốc “傾城傾國 – Thành nghiêng nước”, lần đầu tiên được ghi trong Hán Thư về Hoàng hậu Hiếu Vũ Ly (còn gọi là Lý phu nhân).
Nước làm nghiêng bức tường
Theo Hán Thư, Lý phu nhân sinh ra ở Hà Bắc, có ba anh trai và ít nhất một em gái. Trong số đó, người anh thứ hai Lý Điện Niên đã lấy cô về cung làm vợ. Dù chưa bao giờ trở thành Hoàng hậu nhưng bà vẫn được truy tặng danh hiệu Hoàng hậu trong lịch sử nhà Hán.
Năm Nguyễn Đình thứ 6 (111 TCN), Lý Diên Niên bị đưa vào cung nuôi chó vì phạm tội nhưng với kiến thức sâu rộng về luật pháp nên được vua Hán Vũ Đế đánh giá rất cao.
Một hôm, khi đang hầu hạ Hán Vũ Đế, Lý Điện Niên hát:
“Miền Bắc có những mỹ nhân, vẻ đẹp không ai có thể sánh bằng. Một cái nhìn có thể làm thành thành sụp đổ, Nhìn lại một lần nữa sẽ khiến đất nước sụp đổ. Thà không biết vẻ đẹp làm thành phố sụp đổ, một vẻ đẹp như thế”. Thật khó để nhìn thấy nó hai lần.”
Từ đó, Huỳnh Thanh Tường Quốc trở thành câu chuyện kinh điển thể hiện vẻ đẹp tuyệt vời của người phụ nữ”.
Vẻ đẹp nghiêng nước và trở nên nổi tiếng
Khi nói về những mỹ nhân nổi tiếng không thể không nhắc đến Tứ đại mỹ nhân trong lịch sử Trung Quốc gồm: Tây Thi, Vương Chiêu Quân, Điêu Thuyền và Dương Quý Phi.
Vẻ đẹp của họ được thể hiện qua 4 cụm từ nổi tiếng để miêu tả vẻ đẹp của các mỹ nhân lần lượt là:
- 西施沉魚 (Cá sâu Tây Thị): Sức hấp dẫn của Tây Thi khiến cá chìm sâu dưới nước.
- 昭君落雁 (Chiếu Quân Lạc Nhân): Vẻ đẹp của Chiêu Quân khiến chim én bay xuống đất nhìn.
- 貂嬋閉月 (Điếu Chan che trăng): Sự quyến rũ của Diao Chan khiến mặt trăng che mình.
- 貴妃羞花 (Dương Quý Phi xấu hổ vì hoa): Vẻ đẹp của Dương Quý Phi khiến hoa xấu hổ.
Bốn đại mỹ nhân
Họ là những mỹ nhân nổi tiếng trong lịch sử Trung Hoa với vẻ đẹp và tầm ảnh hưởng của mình đối với các bậc đế vương, đồng thời là minh chứng rõ ràng nhất cho câu hỏi đó là gì.
Tây Thi là người đứng đầu trong Tứ đại mỹ nhân của Trung Quốc, sống vào thời Xuân Thu. Tây Thị được miêu tả là một người xinh đẹp đến nỗi ngay cả khi cười, nụ cười của cô cũng đủ khiến người ta xiêu lòng. Khi nước Việt bị vua Ngô Phù Sai đánh bại, Tây Thi được chọn là một trong những mỹ nhân dâng lên vua Ngô. Tình yêu của vua Ngô dành cho Tây Thị khiến ông quên đi trách nhiệm làm người lãnh đạo, dẫn đến sự diệt vong của vương quốc Ngô.
Vương Chiêu Quân là vị thứ hai trong Tứ đại mỹ nhân, sống thời Tây Hán. Nàng vào cung lấy hiệu Giai Nhân Tử, nhưng hoàng đế không hề biết tới sự tồn tại của nàng. Sau đó, có một lần người Hung Nô đến cầu hôn, Vương Chiêu Quân tự mình tiến cử người Hung Nô. Vương Chiêu Quân trở thành biểu tượng của hòa bình khi sự hy sinh của bà mang lại hòa bình giữa hai triều đại.
Điêu Thuyền là người thứ ba trong Tứ đại mỹ nhân, sống vào thời Tam Quốc. Khi nhà Đông Hán suy tàn do chế độ chuyên chế của Đổng Trác, Điêu Chân và cha nuôi – sư phụ Vương Đoan – đã dùng “kế hoạch liên hoàn” khiến Đổng Trác và Lữ Bố phải lòng nhau. Cuối cùng vì tranh giành Điêu Thuyền mà Lữ Bố đã giết Đổng Trác.
Dương Quý Phi hay Dương Ngọc Hoàn là người cuối cùng trong Tứ đại mỹ nhân sống vào thời nhà Đường. Khi lớn lên, Dương Ngọc Hoàn nổi tiếng xinh đẹp, được gả cho Thổ vương Lý Mậu. Đường Huyền Tông nhìn thấy nàng liền bị mê hoặc, quyết định đưa nàng về cung. Tuy nhiên, trong cuộc nổi loạn An Shi, cô bị sát hại khi rời kinh thành Trường An cùng với Hoàng đế Huyền Tông.
Cả 4 mỹ nhân này đều có những cái kết không mấy vui hoặc còn bí ẩn, khiến người ta thường gọi những mỹ nhân này là “Mỹ nhân đỏ thất bại”.
Vẻ đẹp của phụ nữ Việt Nam
Từ bao thế hệ, phụ nữ Việt Nam luôn được biết đến với vẻ đẹp dịu dàng, thanh lịch và đầy sức sống. Vẻ đẹp đó không chỉ thể hiện ở vẻ đẹp bên ngoài mà còn toát ra từ tâm hồn, phẩm chất và lối sống của họ. Phụ nữ Việt Nam thường có mái tóc dài đen óng ả, đôi mắt to tròn, nụ cười rạng rỡ và làn da trắng mịn. Dù không sở hữu vẻ đẹp sắc sảo, sắc sảo nhưng họ lại thu hút người khác bởi vẻ đẹp dịu dàng, e ấp và đầy quyến rũ.
phụ nữ việt nam
Trong tín ngưỡng xa xưa, người ta tin rằng vẻ đẹp của người phụ nữ được quyết định bởi các yếu tố “công đức, tài năng, ngôn ngữ và hạnh kiểm”. Quan điểm này đã được các tầng lớp trí thức, quan lại phong kiến vạch ra và vẫn được bảo tồn cho đến ngày nay, được khẳng định bởi nó thể hiện vẻ đẹp tiêu biểu, đáng trân trọng của người phụ nữ Việt Nam.
Tuy nhiên, trong thời hiện đại, “Công” không chỉ ám chỉ khả năng làm việc nhà mà còn bao hàm cả việc tham gia công tác xã hội. “Dung” không chỉ liên quan đến vẻ đẹp bên ngoài mà còn ám chỉ sự thông minh, trí tuệ. “Ngôn ngữ” trong thời hiện đại không chỉ đơn giản là sự dịu dàng, nhân hậu mà còn bao gồm sự linh hoạt, nhạy cảm, khả năng thể hiện sự tôn trọng người khác trong ứng xử, giao tiếp. Kế tiếp. Còn “đức hạnh” của người phụ nữ ngày nay là một vẻ đẹp đạo đức toàn diện.
Như vậy, đối với người Việt, vẻ đẹp của người phụ nữ không nhất thiết nằm ở chỗ “nghiêng nước nghiêng phố”. Chỉ cần mỗi người phụ nữ có đủ “công, tài, ngữ, đức” là đủ thể hiện trọn vẹn vẻ đẹp của người phụ nữ Việt Nam.
Một số ca dao, tục ngữ, thành ngữ về vẻ đẹp của người phụ nữ
Để nói về phụ nữ, chúng ta có thể kể đến một số ca dao, tục ngữ sau:
- Cổ cao ba, cổ cao, răng đen như đậu, miệng chào duyên dáng.
- Nhìn em vui vẻ đùa giỡn với đôi má hồng đào của Thanh Tân, sao anh không thấy thương cô ấy?
- Đôi lông mày hình vầng trăng thật quyến rũ. Mái tóc gợn sóng thật đẹp và quyến rũ.
- Sơn trang điểm làm nổi bật vẻ đẹp của phụ nữ Việt!
- Mắt xanh sáng, môi trầu, miệng cười lúm đồng tiền, cầu mong mình xinh đẹp hơn.
- Nhìn vào mắt có giá trị một trăm, cái miệng cười có giá trị một chục, hàm răng có giá trị một ngàn. Nhìn đã mắt là đáng một trăm, đáng một trăm, đáng mua.
- Bố yêu đôi má lúm đồng tiền, Bốn thương hàm răng kém cỏi.
- Má có hai đồng xu. Càng nhìn càng đẹp, càng ngắm càng thích.
- Một hoặc hai nghiêng nước về thành phố. Sắc đẹp cần một, tài năng cần hai
- Má có hai đồng xu. Càng nhìn càng đẹp, càng ngắm càng thích.
Từ những tác phẩm văn học, ca dao cho đến lịch sử, văn học dân gian, chúng ta đều cảm nhận được sức hấp dẫn vô cùng đặc biệt của câu văn này. Hy vọng bài viết này đã giúp các bạn hiểu rõ nguồn gốc và ý nghĩa của “nước nghiêng, thành nghiêng” là gì.
Ý kiến bạn đọc (0)