Câu chuyện ông Tào trở về trời
Ông Táo trong tín ngưỡng dân gian Việt Nam có nguồn gốc từ Trung Quốc nhưng được người Việt biến thành truyền thuyết “hai nam một nữ”.
Chuyện bắt đầu, Thị Nhi có chồng tên là Trọng Cao. Dù sống với nhau say đắm nhưng họ không có con. Kết quả là Tào Trọng dần dần tìm đồ để hành hạ vợ mình. Một ngày nọ, Zhongcao đánh Shini và đuổi cô đi vì một sự việc nhỏ mà trở thành sự việc lớn.
Thị Nhi rời quê hương trôi dạt sang xứ khác, nơi cô gặp Phạm Lang. Hai người yêu nhau từ cái nhìn đầu tiên và kết hôn. Về phần Zhongcao, sau khi nguôi giận, vợ anh đã bỏ đi. Với nỗi buồn và sự tiếc nuối, người đàn ông lên đường đi tìm vợ.
Sau nhiều ngày tìm kiếm, hết gạo và tiền, Zhongcao phải trở thành kẻ ăn xin trên đường đi. Cuối cùng, khi Phạm Lãng đi vắng, Chung Thảo tình cờ đến nhà Thời Ni để xin ăn. Tiny nhanh chóng nhận ra người ăn xin chính là chồng cũ của cô. Cô mời ông vào nhà và nấu bữa tối cho ông già.
Đúng lúc đó, Phạm Lãng quay lại. Tini sợ chồng nghi ngờ nên giấu Cao dưới đống rơm sau vườn. Chẳng may Văn Lang đốt một đống rơm và dùng tro để bón ruộng. Thấy lửa cháy, Tini hoảng sợ lao vào cứu chồng cũ. Nhìn thấy vợ nhảy vào đống lửa, Phạm Lãng thấy thương vợ cũng nhảy theo. Cả ba đều chết trong đám cháy.
Ngọc Hoàng thương xót ba người này và phong họ làm Táo Vương. Vì thế, chồng mới Thọ Công phụ trách bếp núc, chồng cũ Thổ Địa đảm nhiệm việc nhà, vợ Thổ Kỷ phụ trách việc chợ búa.
Hàng năm vào ngày 23 tháng Chạp, ông Táo sẽ về trời để báo cáo việc lành, việc ác của cả nhà. Vì vậy, vào ngày này, gia đình nào cũng sẽ làm một đĩa cơm để tiễn ông Táo về trời.
Ý nghĩa của Maharaja Wang Taori
Theo tín ngưỡng của người Việt, Thần Bếp không chỉ có nhiệm vụ quản lý công việc gia đình mà còn có thể ngăn chặn tà ma xâm chiếm đất đai, duy trì sự bình yên cho mọi người trong gia đình.
Hàng năm vào ngày 23 tháng Chạp, Táo quân cưỡi cá chép hóa rồng để báo trời những việc thiện, ác của con người trong năm, để ông Táo phán xét việc tốt, việc xấu và khen thưởng, trừng phạt thiên hạ. Đêm giao thừa, Táo quân trở lại nhân gian và tiếp tục lo việc đốt lửa trong nhà.
Kể từ ngày đó, ông Công, ông Tào đã đi vào tiềm thức của người dân Việt Nam. Vào ngày này, người ta làm một đĩa cơm để bày tỏ lòng biết ơn tới thần linh. Đồng thời, cũng là dịp để người dân và gia đình trở về đoàn tụ sau một năm làm việc vất vả.
Trong mâm cúng, người Việt thường chuẩn bị những con cá chép – khoảng 2 hoặc 3 con – thả vào chậu nước rồi dâng cùng với các lễ vật khác. Sau khi tế lễ, người ta sẽ thả các con vật xuống sông, ao, hồ… tức là đưa ông Táo về trời. Ngoài ra, phong tục thả thú còn thể hiện lòng nhân hậu, nhân ái của người dân Việt Nam.
Điều đặc biệt không thể thiếu trên mâm cúng là hương.
Ý kiến bạn đọc (0)